Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Tạo hóa


Không ai dạy mình cách làm tổn thương nhau
 Không ai dạy chúng ta khi yêu đừng nên hy vọng
 Không ai bắt chúng ta phải chọn ai đó để đi chung một đời sống
 Mà cuộc đời thì lên xuống, xuống lên
 Ta đã từng dạy mình cách gọi tên
 Một nỗi buồn hay nhiều điều phụ rẫy
 Nó cũng như cách người ta im lặng để phủ nhận những ngôn từ được cho là lời nói
Không cần thiết để thề thốt với nhau
 Có ai dạy chúng ta cách ngừng yêu thì nên cho người còn lại biết chưa?
 Và nếu chưa được học, liệu có cách nào để biết?
 Giống như việc mình phải làm sao để được ấm áp trước một ngày đông giá lạnh
Khi bàn tay mình không đủ để tự ôm
 Làm gì có ai dạy mình cách tự đứng lên sau một vết thương
 Cũng không ai ban cho mình niềm tin vào những điều đã mất
 Cuộc sống dạy cho ta những điều rất thật
 Mà thông thường phải trả giá rất cao và học toàn những điều trật lất
 Và người ta lại hỏi nhau: làm thế nào để đi đến tận cùng của yêu thương?
 Buộc lòng phải đi ngang con đường nước mắt
Hình như không có con đường nào đi tắt
 Nếu có.. Thiên hạ rủ nhau cả rồi. Đau khổ có còn đâu.
 Tự thở dài........................................................................
 Thôi thì rất khó cho ai đó dạy mình cách chịu đựng và từ bỏ nỗi đau
 Vì vậy có lẻ tốt hơn nên thương mình là trước hết
 Đến khi nào có ai đó chia bớt yêu thương và nâng niu tâm hồn ta như báu vật
Và ta thì nghẹn ngào đến ứa trào nước mắt
 Đủ rồi để biết yêu thương nào cũng vất vả như nhau
 Thiệt là rỗng khi nói tiếng cám ơn
 Cám ơn vì đã yêu thương bằng tâm tưởng
Hãy cứ yêu thương đi cho đau thương còn là hạt cát
 Rồi tan biến trong kiếp người rẻ mạc
 Chỉ còn lại chúng mình
 Đắm đuối để yêu nhau... 


Sha - un soul 

Where is the promised happiness



Vốn đâu chăng chỉ còn tự anh có thể dừng lại thôi anh à. Anh ngốc lắm, ngốc đến đáng yêu để chia lìa và đem đi tất cả. Bài hát khép lại trong câu hỏi quay cuồng từ giọt lệ tuôn rơi trên gò má đã khô màu cảm xúc. Bản Piano này tràn ngập sự trách móc nhưng cũng đầy tiếc nuối. Nỗi buồn cứ cuộn vào và đem anh đi, cứ xoắn lại và tuốt lên vẻ u sầu mang tên chính nó. Em tiếc cho một mối tình kBản nhạc này là một chuỗi piano bất tận về tình yêu dang dở, có gì đó như ngừng trệ, suy sụp trong anh, như muốn từ bỏ vậy.

Em đang trả lời anh một cách bâng quơ
Vào lúc này đây anh nhớ lại
Đôi bồ câu trắng bên đài phun nước chia tách rồi
Những tình tiết cứ kéo dài không đâu
Anh vẫn còn yêu em mà
Nhưng em vẫn ngồi hát vu vơ
Giả vờ như không có gì cả

Người con trai ấy thật là ngốc, nhưng anh đã dường như cảm nhận dần được những nét lắng đọng mà ngấm vào con người mình mà chợt nhận ra sự vu vơ của cô gái. Trong một tình yêu điểm đầu điểm cuối của sự lỡ hẹn liệu chăng đã là sự nhắc nhở mà người con trai đã phải thốt lên

Thời gian qua rồi, đi rồi, tình yêu rồi cũng phải lựa chọn
Em lạnh nhạt, mệt mỏi, anh khóc rồi
Lúc xa nhau không vui vẻ gì nữa
Em dùng bưu thiếp viết lên thế
Chút tình chỉ có thể cho nhau đến đây
Thật đau khổ...


Mối tình khi đã đến điểm dừng của nó, cứ cố níu kéo nhau chỉ làm sợi dây đàn ấy căng lên. Cũng như ngồi hợp tấu bên piano mà 2 bàn tay đã không đồng điệu, đó chỉ như sự run rẩy, cố níu lại cảm giác từ dòng nhạt để phai vị ngọt, đã tan màu hồng.
Sao thế này?em mệt mỏi rồi..
Thế còn hạnh phúc đã hẹn ước?
Anh hiểu rồi, không nói nữa, tình hết rồi,giấc mơ xa rồi
Vui và không vui, nhẩm lại từng tí một em lại không nỡ bỏ
Cảm giác đã yêu thật là sâu sắc, anh vẫn còn nhớ rõ
Em không đợi nữa, thế còn hạnh phúc đã hẹn ước?
Anh sai rồi, lệ khô rồi, buông tay rồi, hối hận rồi
Chỉ còn chiếc hộp nhạc trong hồi ức vẫn còn đang quay 
Làm sao dừng lại đây hông thể trọn vẹn nhưng sẽ về đâu khi anh mãi níu giữ những ký ức... Em mong anh sẽ đứng lên , sẽ mạnh mẽ và tiếp nhận  hạnh phúc ...
..............................................................
Sao thế này?? Em mệt rồi...Dẫu chẳng hẹn ước.....Ngay khi bắt đầu đã không vui vẻ...cảm giác của anh giờ nhạt nhoà...Tình hết rồi...Cảm giác yêu đều wá sâu sắc...em vẫn còn nhớ rất rõ...em hiểu rồi...không nói nữa...Làm ơn...đừng làm tan nát trái tim em...em cố níu kéo..nhưng dường như chỉ là con số không...Hạnh fúc Hẹn ước sẽ dành cho người mà anh yêu thật sự...còn em....
Watting dream have drifled



Sha - un soul

Tháng 6 và Cỏ Lau



Ngày đầy Gió 

Lòng ngập Nắng ! 

Khẽ mỉm cười là...

Em vẫn 1 mình 

Lặng đi * 

không nổi nữa ~ 

Trả lại 

những ngày nắng đẹp

đã từng có Em ~* 

Vụt chạy 

em tìm về kí ức ngày hôm qua * 

Trái tim

dự cảm giữa đời thường . 

Nắng vàng ... 

fố mưa

cầu vồng ... * 

tặng cho Anh 

Bình Yên ! 

Tình Yêu ...

trong Em 

Dành 

Mãi Mãi

Cho Anh ... * 


Sha - un soul 

Sensation







- Đôi khi con người ta cần khóc
.. Khóc thật lớn để rồi cười thật to.. ...
- Đôi khi con người ta cần một mình.
. Một mình là để biết có nhau quan trọng như thế nào...


Sha - un soul